//Adnow

Câu chuyện nghề massage

Mình thấy rất buồn cười với các bài báo phóng sự điều tra của các phóng tinh viên khi mà lần đầu tiên gặp các “kỹ nữ” dịch vụ đã được nghe hết câu chuyện đời đẫm nước mắt đầy thương cảm, kiểu báo vậy phổ biến đến mức nhiều bác thuộc lòng câu thần chú “không nghe cave kể chuyện”. Nhưng thực ra thì những câu chuyện đó không đến từ bạn ấy mà xuất phát từ trí tưởng tượng của phóng viên, thế nên quote trên nên sửa lại là “không nghe phóng viên kể chuyện”. Thậm chí các bài viết còn tô hồng lên để mang tính kích thích cho người đọc.

Thật ra thì những người làm nghề này luôn tránh nói chuyện về bản thân mình, không bao giờ có chuyện họ kể về cuộc đời mình cho một người lạ nghe, đơn giản vì đó chỉ là khách, mỗi ngày họ có 4-6 khách, khách nào cũng kể vậy chắc họ mệt mà chết.

Ai nào làm nghề này cũng có sẵn một câu chuyện nửa giả tưởng nửa thực tế thêm ít huyền huyễn ngôn tình về cuộc đời mình để kể cho “những khách quen” nghe. Họ không dám kể thật vì họ không dám trải lòng, họ sợ bị tổn thương…

Và những ai nếu có lấy vỏ bọc “thương hại” để mà câu dẫn khách, vòi tiền,… thì sớm hay muộn cũng bị “quật”, không bị người khác lừa thì cũng bị chúng bạn chèn ép mất khách. Nói tưởng như khó tin nhưng lại là thật.

Phần lớn những người làm nghề này đều chỉ coi đây là một giai đoạn cày tiền, rất ít người thực sự “yêu nghề” để xác định gắn bó lâu. Lý do chính khiến những người làm nghề này không muốn gắn bó là “khắc nghiệt” và “mệt”.

– Khắc nghiệt vì sự cạnh tranh, vì sự đào thải theo thời gian, khắc nghiệt vì những tổn thương tinh thần mà họ phải nhận hàng ngày. Va chạm với đồng nghiệp, va chạm với khách về những vấn đề tế nhị là chuyện cơm bữa. Đành rằng rồi sẽ quen, ai cũng xây dựng cho mình một tấm áo giáp của những bài chửi như hát hay, nhưng rồi tổn thương thì vẫn là tổn thương.

Thế nên điều kiện tiên quyết để tồn tại trong nghề đó là phải suy nghĩ đơn giản, tất cả những người cả nghĩ, sống nội tâm mà làm nghề này đều sẽ bật hoặc tổn thương mà chết. Thế nên đừng trách các bạn làm massage không nghĩ nhiều, không biết tính xa, thực ra chỉ là yêu cầu nghề nghiệp mà thôi…

– Mệt vì đặc thù nghề nghiệp, thời gian sinh hoạt đảo lộn, điều kiện sinh hoạt tù túng kéo dài, stress trầm cảm đến mức mà tiền cũng chẳng còn quan trọng, sự đàn áp của những “thực khách” thô thiển đến tàn nhẫn.

Thế nhưng rồi có thực sự nghỉ được không? Thường là “không”.

Trừ những người bắt buộc bị “bật” vì đào thải, còn lại ai làm nghề này cũng mong muốn làm 3-4 năm, tiết kiệm được khoảng 1 ít gửi ngân hàng, sau đó ra làm việc gì đó nhẹ nhàng, cuộc sống nhẹ nhàng, đỡ vất vả. Nhưng thực tế có rất ít người làm được như vậy!

Được hôm nay cứ biết hôm nay đã, nghĩ xa làm gì?

Với nhiều anh em đang đọc bài này, những người “thực khách”, thì các bạn làm nghề dịch vụ giống như những đối tượng tình dục, với những đánh giá chấm điểm “cu bự, mông to, gym, đẹp trai, 6 múi”, với skill với services, nhiệt tình, và… cũng đúng thôi, vì việc của họ là như vậy, họ cũng chẳng phàn nàn gì.

Em trước đây thì cũng vậy, cũng xem review, đánh giá các kiểu …. Nhưng khi đã đi vào cuộc sống “lầu xanh” hiểu về những người làm nghề “kỹ nữ” thì em tự thấy chán với với kiểu suy xét của những tự nhận mình là người đàn ông trong thế giới thứ ba, phía sau những tất cả thì họ cũng đều là những con người, cũng đi làm, kiếm tiền với những toan tính đời thường như tất cả chúng ta.

Vậy nên với bài viết này, em xin chia sẻ một chút về cách nhìn của em về phía họ dưới góc độ là những con người, cũng đang phải vật lộn, đang phải đánh đổi nhiều thứ để kiếm được đồng tiền, và thật sự là không có đồng tiền nào dễ kiếm cả các bác ạ.

Nên em mong là dù khách hàng là thượng đế, em mong các thượng đế hãy nhìn họ với con mắt bao dung đồng cảm thêm một chút chứ đừng chỉ nhìn vào cu với mông, hi vọng là như vậy cuộc đời này theo đó, mà đẹp hơn một chút.

5 comments

  1. I was curious if you ever considered changing the structure of your blog? Its very well written; I love what youve got to say. But maybe you could a little more in the way of content so people could connect with it better. Youve got an awful lot of text for only having one or 2 images. Maybe you could space it out better?| Hildegarde Nikos Sven

  2. I am so happy that I located your blog today. You have supplied some fantastic info on a topic that specifically matters to me. Your understanding has actually altered the way I checked out it and I enjoy to have my mind broadened. I will certainly be looking into even more of your blog posts. Maddy Erhard Addi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close
Latest Travel Blog
Close

Gayviet Travel

Tự tin là chính mình

Gay Việt Travel - Tự tin là chính mình
Close